Trong thời gian đầu nghỉ dịch, bản thân mình cùng đội ngũ công ty cứ mãi loay hoay chưa biết phải xây dựng những cách thức vận hành để đội ngũ không bị rời rạc và cũng có thể tìm cách làm việc được.
Khoảng 1 tháng đầu khi những năng lượng vẫn còn thì mọi việc có vẻ vẫn còn duy trì được, chúng tôi vẫn tổ chức những buổi đào tạo liên tục 1 tuần 3,4 lần, vẫn chăm khách đều đặn mỗi ngày, mọi thứ có vẻ vẫn ổn.
Qua tháng thứ 2, khi chưa nghĩ ra chương trình đào tạo mới, việc chăm khách hàng cũng đi vào ổn dần và khách cũng ngại trả lời và mình cũng không có gì mới để khách hàng thích thú nên việc chăm khách cũng bắt đầu thưa dần. Từ từ đội ngũ bắt đầu ít tương tác trên các kênh dần, việc tham gia đào tạo hay làm việc cũng bắt đầu “rơi rụng” dần. Việc nhân viên đăng ký không tham gia làm việc tại công ty cũng bắt đầu xuất hiện nhiều.
Lúc này ai cũng bắt đầu dành thời gian cho cá nhân nhiều hơn, mọi người bắt đầu chấp nhận làm quen với việc nghỉ dịch. Bản thân tôi cũng bắt đầu xem đó là điều bình thường.
Thật sự, bản thân tôi rất biết ơn vì tới giờ này tôi vẫn còn may mắn được đồng hành cùng người Coach của mình. Chính anh đã giúp tôi và đội ngũ của mình thay đổi tư duy trong cách nhìn nhận vấn đề.
Đầu tiên đó là góc nhìn: Bên trong bản thân tôi và team lúc này thật ra đang có tư duy mang tính cố tình chống đối, phản khán với dịch, vẫn còn làm theo 1 cách gì đó rất ngắn hạn chứ không phải đó là cách làm việc xem đây là cơ hội và tìm cách song hành với nó để tiến lên. Ban đầu khi nhận ra chúng tôi rất hào hứng, đội ngũ cũng có năng lượng được vài bữa nhưng rồi đâu lại vào đấy, mọi thứ vẫn không có sự thay đổi gì quá lớn.
Trong cuộc gặp tiếp theo tôi lại có thêm 1 góc nhìn: Cách chúng tôi đang làm thực ra là đang mô phỏng những gì của hình thức làm việc cũ mà thôi, chứ thực ra đó chưa phải là cách làm việc của thời VUCA. Tới lúc này cả tôi, và đội ngũ có vẻ đã nhận ra được vấn đề. Nhưng không hiểu sao chúng tôi vẫn không có năng lượng làm việc, và không 1 chút hiệu suất nào.
Tới 1 ngày chúng tôi mới nhận ra khi chúng ta nhận ra 2 yếu tố trên nhưng chúng ta không thiết lập được những cách thức làm việc theo quy trình thì khó mà giữ được sựu tập trung hoặc năng lượng làm việc của mọi người.
Trong bài này tôi xin phép được chia sẻ 1 góc cách chúng tôi đã làm trong hơn 1 tháng qua và đã cho kết quả thay đổi rất rõ. Có thể những mốc sẽ không giống theo các bài giảng của mọi người bởi tôi kể điều thực tế tôi và đội ngũ đang làm:
- Thiết lập lại thời gian gặp mặt
- 1 ngày 2 lần đầu giờ sáng và cuối giờ nhiều. Mỗi lần 30 phút chỉ đề báo cáo công việc ngày hôm nay…
- Mỗi tuần có 2 tiếng để gặp nhau vẽ lên kế hoạch tuần
- 1 tháng gặp nhau 1 buổi để review tháng và lập kế hoạch tháng
- Thiết lập lịch đào tạo: Chúng tôi dành ra mỗi sáng thứ 5 cố định hàng tuần để tiếp tục đào tạo văn hóa, cách thức làm việc mới, các kỹ năng cần có cho nhân viên trong giai đoạn này.
- Thiết lập kỹ năng thực thi, quản lý thời gian đến từng cá nhân và kiểm tra hàng ngày
- Mỗi tối thứ 7 chúng tôi lại ngồi lại với nhau xem 1 bộ phim hoặc cùng làm chung 1 điều gì đó
- Luôn thay đổi cách thức làm việc và thay đổi giả thiết liên tục
Đó là cách chúng tôi làm đều đặn và theo 1 thói quen lặp đi lặp lại, chính bản thân tôi thấy mọi thứ bắt đầu vào quy cũ theo 1 mô tip làm việc thời “bình thường mới”. Mỗi ngày mọi người được gặp nhau, được báo cáo công việc, mục tiêu và kết quả đạt được, được cùng trải qua những cảm xúc khiến mọi người gắn kết nhau hơn, và đặc biệt luôn giữ được năng lượng tích cực, mọi thứ bắt đầu thay đổi tích cực dần, kể cả công việc dù nó chưa thật sự tốt. Nhưng tôi cảm thấy bắt đầu đi vào quỹ đạo và điều vui là 1 số nhân viên xin off trước đó bắt đầu xin quay trở lại được làm việc và học tập vì họ thấy sự thay đổi quá tích cực từ đồng đội dù họ chỉ mới off có 2 tháng.
Cuối cùng tôi nghĩ rằng: là người thuyền trưởng, là người đầu tàu chính những lúc này năng lượng của chính mình, cách chúng ta làm việc và hành động sẽ quyết định rất nhiều đến năng lượng và niềm tin của đội ngũ. Hãy luôn tiến về phía trước, có sai thỉ sửa lại bởi tất cả lúc này chỉ là giả thiết và không gì chắc chắn.
Nguồn: Phạm Trọng Điều